C-a-ve sinh viên và những bí mật động trời chưa được tiết lộ

Trót nghiện đi khách

Đó là lời tâm sự của Linh (sinh viên trường Đại học M. quận 3, Tp.HCM). Trong 1 lần đi xe buýt, Linh vô tình quen biết với một quý bà sang trọng. Chính quý bà ấy đã dẫn dắt Linh vào nghề khi chỉ mới là sinh viên năm 1.

Linh tâm sự: “Lúc mới đi khách lần đầu tôi thấy rất sợ và lo lắng, nhưng về sau tôi lại có cảm giác yêu nghề. Cứ hôm nào không đi khách là tôi lại thấy chán”.

Khi tốt nghiệp, tôi xin việc đi làm bình thường như những bạn khác nhưng được một thời gian tôi lại bỏ việc. Tự nhiên chân lại về lối cũ”.

Cũng như Linh, Xuân Anh đã từng là một cô C-a-ve sinh viên có nhiều khách quen quận Bình Thạnh, Tp.HCM. Sau khi ra trường, cô đã rũ sạch quá khứ, xin làm kế toán cho một công ty kinh doanh nội thất, và đã có người yêu.

Cô thở phào nhẹ nhõm vì có thể bắt đầu một cuộc sống mới. Thế nhưng bất chợt một hôm cô tình cờ gặp lại khách hàng cũ của mình, và chuyện gì đến cũng phải đến.

Xuân Anh không thể cưỡng lại đề nghị rất sộp của anh ta nên đã nhận lời “vui vẻ” với nhau. Cứ như vậy, cô và anh ta gặp nhau thường xuyên hơn. Anh ta vẫn trả tiền đều đặn, thậm chí nhiều hơn ngày xưa khi cô còn là sinh viên. Chỉ cần vài hôm là đã đủ bằng số tiền cô đi làm cả tháng.

Giờ cô vẫn đang cố giấu người yêu của mình nhưng không biết có thể giấu đến bao giờ.

Quá khứ không buông tha

Hầu như C-a-ve sinh viên nào cũng muốn thay đổi cuộc sống sau khi tốt nghiệp. Nhiều cô cho rằng đây là nghề tạm bợ nhàn hạ để có thể vừa đi học vừa kiếm tiền chi tiêu. Sau khi tốt nghiệp ra trường, có những cô không nghiện sex, cũng không cần tiền nữa nhưng vẫn không thể thoát khỏi nghề.

Chi (sinh viên trường Đại học Đ.N, quận Hà Đông, Hà Nội) kể lại: “Tôi đã từng ngu ngốc nên mới bị mắc bẫy rồi dấn thân vào nghề này. Tôi đã cố thoát khỏi nó nhưng không thể.

Tôi “đi khách” khoảng 1 năm là cảm thấy đã đủ tiền trang trải cho các năm học sắp tới nên tôi quyết định dừng lại. Nhưng trong số những người mà tôi đã từng “đi khách”, có một người đàn ông rất mê tôi. Mặc cho tôi van xin, ông ấy dọa sẽ cho cả trường biết chuyện tôi làm C-a-ve nếu tôi dám ngừng việc này.

Tôi không biết tôi phải làm thế nào, nên đành cắn răng chịu đựng và chờ đợi đến lúc ra trường. Tôi sẽ chuyển đi nơi khác sống, có lẽ như vậy mới thoát khỏi.”

Nếu như Chi bị khách hàng ép tiếp tục thì Mai (sinh viên quận Thủ Đức, Tp. HCM) lại bị những người từng dẫn mối cho mình uy hiếp. “Tôi không sợ bị đuổi học nhưng lại sợ gia đình biết chuyện. Bố mẹ tôi vốn nghiêm khắc nên nếu chuyện này bị phát hiện, ông bà sẽ không chịu đựng nổi cú sốc này.

Chính vì vậy mà tôi vẫn phải đi khách hàng ngày, dù tôi đã chán ngấy việc này. Bán thân xác của mình, tuổi trẻ của mình để cho kẻ khác chà đạp, với số tiền rẻ mạt lại còn bị bọn dắt mối ăn chặn đến hai phần ba. Quả thực quá cay đắng!”, Mai vừa khóc vừa nói.

Những kết cục buồn cho nữ sinh viên (Ảnh minh họa)

Hãy dừng lại khi còn chưa quá muộn

Nhiều người tỏ ra coi thường và miệt thị những cô gái làm nghề này, bởi họ cho rằng còn rất nhiều nghề để kiếm tiền chứ không phải lúc nào cũng bán thân. Nhưng không ít những ý kiến chia sẻ và cảm thông với các cô gái trót bước vào con đường lầm lỡ.

Hoàng Lan (Hà Nội) cũng từng là một C-a-ve sinh viên bởi nhà quá đông anh em, gia đình lại khó khăn nên cô cần tiền không phải chỉ lo cho bản thân mà còn gửi về cho gia đình. Nhưng được một thời gian, cô cảm thấy hối hận và quyết tâm thoát khỏi nó. Giờ đây, cô đang là trưởng phòng nhân sự của một công ty thiết kế nổi tiếng tại Hà Nội, thậm chí, cô còn có một tổ ấm hạnh phúc vào tháng trước.

Cô chia sẻ kinh nghiệm: “C-a-ve sinh viên là nghề dễ bước vào mà khó thoát khỏi nhưng không phải là không thể. Nếu các cô gái thực sự muốn sống một cuộc sống khác thì cần phải quyết tâm làm điều đó. Và dĩ nhiên khó có thể tránh khỏi sự mất mát về vật chất và tinh thần, nhưng ít nhất họ cũng có thể thoát khỏi cuộc sống mặc cảm và sự khinh miệt của người đời.

Hãy dừng lại khi còn chưa quá muộn, vì nếu bạn cứ tiếp tục lao đầu vào nghề này, tương lai của bạn có những hậu quả gì sẽ không thể nào lường trước được”

Đẳng cấp vượt trội, ra giá “đại gia”

Sinh viên chính là những người đại diện cho tầng lớp có học, luôn ý thức được hành động và giá trị của mình trong xã hội. Những người được trang bị lượng kiến thức đủ để đề phòng những trò lừa đảo vào con đường bán thân.

Vì vậy một khi đã bước chân vào nghề, những “mặt hàng xịn” này đã khẳng định ngay được đẳng cấp vượt trội so với các loại “hàng thường”. Một phần vì chất lượng và một phần vì sự hiếm hoi kích thích trí tò mò của khách làng chơi.

Chính vì thế mà về giá cả “gái gọi sinh viên” luôn vượt trội hơn, có giá từ 1 – 2 triệu đồng trở lên và thậm chí tính bằng ngoại tệ. Các “nhà quản lý” cũng rất biết tận dụng những của quý trong tay nên cũng được đà tỏ ra sang chảnh.

Ngay cả các tay sành sỏi trong chuyện săn “hàng” muốn đưa được các em sinh viên đi chơi đêm sau khi tan ca tại các quán bar thì cũng chỉ còn cách phải chăm chỉ đến quán để thành khách quen với gã quản lý. Chưa kể đến chuyện túi tiền cũng phải “nặng đô”.

Nhân viên kiêm gái gọi trong một quán bar

Gái gọi làm giả thẻ sinh viên để cộp mác

Chính vì giá cả vượt trội hơn hẳn nên không ít gái làng chơi đã tự gắn cho mình cái mác “sinh viên lương thiện” bằng đủ mọi cách.

Ngoài việc dày công hóa trang bằng cách ăn mặc giản dị, trang bị cặp sách “giống hệt” sinh viên, một số gái gọi cộp mác sinh rất tinh vi tạo hiện trường giả để chứng minh mình là sinh viên xịn. Thậm chí còn cất công đi làm cả thẻ sinh viên để hợp thức hóa các thủ tục hành chính.

Tuy nhiên, nếu là những khách sành thì sự cải trang dù tinh vi đến mấy cũng rất dễ bị lật tẩy. Theo một khách làng chơi chuyên “săn hàng lạ” thì điểm dễ phân biệt giữa “hàng sinh viên” và “hàng bình thường” đó là sinh viên luôn có “chất” rất riêng.

Dù có chọn con đường nào và dù có sa lầy trên con đường đó thì những cô gái này vẫn có một nền tảng, một trình độ văn hóa nhất định và sẽ chi phối vào các ứng xử, giao tiếp thậm chí là một lối ứng xử khác biệt trong chuyện tình dục. Đó chính là điều làm nên cái “chất riêng” đó.

Ngoài ra, còn có rất nhiều dấu hiệu thông thường để phân biệt mà khách làng chơi thường truyền tai nhau như: Gái gọi sinh viên thường thường cũng có chút nhan sắc hơn hẳn so với những cô gái đã nát tươm với nghề.

Một gái mại d-âm đứng chờ khách trên đường.

Đặc biệt, gái gọi sinh viên cũng rất khôn ngoan khi mới “làm nghề” thường không vồ vập đi khách ngay dù cả hai bên đã “bắt sóng” được nhau rất nhanh. Thông thường khách làng chơi phải mất một thời gian với những gái gọi sinh viên còn “non” kiểu này để tạo sự tin tưởng, sau đó phải đi chơi, làm quen như các đôi tình nhân thông thường ít nhất vài lần mới chính thức “sở hữu” hàng.

“Gái gọi sinh viên” luôn tỏ ra là những người có cái vỏ hiểu biết, có học thức, cư xử hơn hẳn so với những “hàng” bình thường khác. Vì vậy, “gái gọi sinh viên” không biết từ bao giờ đã tự tạo cho mình một chỗ đứng riêng trong thế giới gái gọi cả về mức giá lẫn… đẳng cấp.

Đồng tiền luôn là một loại từ trường mạnh

Gái gọi sinh viên đang trở thành một vấn nạn tuy nhiên cũng vẫn là một hiện tượng hiếm. Vì vì hầu hết những cô gái đã lao vào đường dây của các má mì đều phải bỏ học vì… quá bận.

Đã đi làm gái trong các đường dây thì bất kể khi nào khách cần là phải có mặt, vì vậy họ không thể điều phối được thời gian để học hành. Đã xác định đi vào con đường đó thì không phải là công việc “part time” như nhiều người vẫn tưởng. Đó còn chưa kể đến mãnh lực của đồng tiền, có khi chỉ cần đi khác một ngày thì bằng với số lương cả tháng của những sinh viên mới ra trường lựa chọn cho mình một công việc chân chính.

Nhiều cô gái khi bước chân vào cái nghề “bán trôn nuôi miệng” đã không thể có cơ hội làm lại.

Cũng có những trường hợp vì hoàn cảnh khó khăn, phải tự trang trải trong hoàn cảnh bí bách và vô tình bị phát hiện. Xấu hổ với gia đình, thầy cô, bạn bè.. muốn xa lánh xã hội và những ánh mắt khinh bỉ của mọi người nên họ lại tiếp tục trượt dài trên con đường không có ngày mai này

C-a-ve SV: Tan trường là… lên giường

Đa phần các cô C-a-ve sinh viên khi bị bắt đều đổ lỗi cho hoàn cảnh nhà nghèo nên phải đi làm thêm kiếm tiền.

C-a-ve SV: Tan trường là lên giường – ảnh minh họa

Con nhà nghèo, lên Hà Nội trọ học, thiếu tiền ăn tiêu, những cô sinh viên đó sẵn sàng kiếm việc làm thêm bằng… “vốn tự có”, để rồi sau đó phải bẽ bàng khi bị công an bắt quả tang khi đang phục vụ khách.

Vừa qua, CA Hà Nội đã liên tiếp triệt phá được những ổ mại d-âm, bắt quả tang nhiều vụ mua bán d-âm trên địa bàn. Điều đáng nói, trong số các cô gái bán d-âm có một tỉ lệ không nhỏ là sinh viên.

Đều xinh xắn, mang gương mặt của kẻ trí thức, giờ đây các cô có hối hận cũng đã là quá muộn khi sẵn sàng đi “làm thêm” sau giờ tan học.

Nước da trắng mịn, gương mặt hài hòa, xinh xắn, Nguyễn Thị A. (SN 1990, quê Phú Thọ), đang là sinh viên năm thứ hai một trường nghệ thuật ở Hà Nội cho biết, cũng vì cảnh nghèo mà cô chấp nhận “làm thêm” để có tiền ăn học.

Con nhà nghèo, bố mẹ quanh năm suốt tháng chỉ biết bán mặt cho đất, A. trở thành niềm tự hào của cha mẹ khi trong số ba chị em gái, chỉ có A. là xinh xắn, được học hành đến nơi đến chốn.

Trong thời gian trọ học ở Hà Nội, nhà nghèo, không được bố mẹ chu cấp đủ tiền ăn học như các bạn, A. bắt đầu chán nản, và khi được gọi “đi chơi”, A. đã sẵn sàng chấp nhận “chiều lòng” những người đàn ông lạ lẫm để có tiền sinh hoạt.

Cùng hoàn cảnh là sinh viên nghèo như A. là cô sinh viên tên T., cũng nại ra lý do hoàn cảnh khó khăn nên mới phải hành nghề “gái gọi”. Đã có lần cô sinh viên này chủ động gọi cho một “má mì” nói rằng: “Chị có khách thì gọi cho em nhé, em đang thiếu tiền”.

Đời sống ngày càng đi lên, khi hầu bao của những vị khách làng chơi ngày càng rủng rỉnh và họ đã quá nhàm chán với những tụ điểm mại d-âm nhớp nháp, tất yếu họ sẽ tìm đến những thú vui mới, hấp dẫn hơn và cao sang hơn.

Thay vì chọn những cô gái mại d-âm xếp hàng lũ lượt ở các “phố đèn đỏ” hay những con ngõ “sung sướng” khét tiếng thì giờ đây họ chỉ việc ngồi nhà, nhấc máy alo và nhờ những tay tú ông, tú bà mối lái cho một cô gái gọi nhưng được cộp mác “sinh viên”.

 

Ảnh minh họa

Nhiều nữ sinh đang còn ngồi trên ghế nhà trường, nhưng vì mải ăn chơi đua đòi hoặc vì hoàn cảnh đưa đẩy, không giữ được mình đã nhắm mắt đưa chân vào các ổ mại d-âm và trở thành gái bán d-âm chuyên nghiệp.

Khác với tầng lớp mại d-âm theo lối “nông dân”, những cô gái sinh viên khi đã trở thành gái bán d-âm chuyên nghiệp, thì cái thẻ sinh viên dường như là một tấm “thông hành” để khách làng chơi có cảm giác mình được “lên mây” với một trí thức.

Khách làng chơi nhiều người không ngại bỏ công săn lùng để được thưởng thức thứ “hàng hiếm” đó.

Một sinh viên làm gái gọi thì thu nhập hàng tháng lên đến cả chục triệu đồng nếu “quan hệ” tốt với các má mì, các nhà nghỉ, khách sạn, bởi đây là “khẩu vị ưa chuộng” của khách mua d-âm lắm tiền.

Gái gọi sinh viên bao giờ cũng có cái “chất” hơn từ cách nói năng, cử chỉ, điệu bộ không bỗ bã, bốp chát như gái bán d-âm thuộc dạng ít học hay thất học. Có lẽ vì “phần học thức” cao hơn ấy mà “gái gọi sinh viên” trở thành “thương hiệu cao cấp”.

Các cô gái gọi đang là sinh viên thường không bao giờ xuất hiện ở ngoài đường để chờ khách, thường ít ai biết rằng ngoài thời gian đi học, họ còn kiêm thêm nghề “đi khách”.

Để có thể kiếm được những C-a-ve sinh viên thuộc dạng “hoa khôi” vừa có tài vừa có sắc, không chỉ cần có nhiều tiền mà cũng cần sự quen biết, mối lái kỹ càng mới có thể “gọi” được.

Kết cục buồn của những C-a-ve sinh viên (ảnh minh họa)

Những kết cục buồn của những sinh viên kiếp C-a-ve

Cuộc vui nào cũng có lúc tàn. Chỉ có điều, kết cục của những sinh viên mang kiếp C-a-ve thường luôn không có hậu.

Có cô vì học kém mà phải nghỉ học và trượt dài thành C-a-ve chuyên nghiệp.

Có cô chấm dứt mác sinh viên bằng những ngày trong trại cải tạo.

Có cô bị đánh ghen te tua, mất cả nhan sắc để hành nghề.

Có cô nhiễm đủ loại bệnh lây lan qua đường tình dục.
Có cô bị cưỡng hiếp tập thể…

Rất rất nhiều kết cục không có hậu đã được báo chí cũng như xã hội cảnh báo nhưng sức hấp dẫn của một công việc nhàn hạ, nhiều tiền vẫn cứ như ánh đèn khiến các cô sinh viên hám tiền như những con thiêu thân lao vào mà không cần biết đến hậu quả.

Chỉ khi đã ở tận cuối con đường, những cô sinh viên từng là niềm hy vọng, tự hào của cả gia đình mới nhỏ những giọt nước mắt ân hận thì đã quá muộn.